Post Reply 
Bốn mươi năm
Author Message
Hoàng Hôn Offline
Moderator
*****

Posts: 475
Joined: Aug 2010
Post: #1
Bốn mươi năm
Thơ Đỗ Duy Ngọc

Em cho ta mỏi mòn chờ đợi
Bốn mươi năm hơn nửa kiếp người
Một sớm tàn phai ngồi giữa chợ
Nhìn đời trôi tiếc tuổi hai mươi

Em cho ta nụ hôn vội vã
Khép bàn tay giữ lại khoảng trời
Khi đêm tới thấy mình mục rã
Hoá ra là đấy chỉ trò chơi

Em cho ta một thời trẻ dại
Những cơn mơ khao khát thiên thu
Khi nắng đến đèn khuya vụt tắt
Bỗng giật mình đời bãi xa mù

Em cho ta dòng thơ mực tím
Bởi ngu ngơ tưởng của riêng mình
Trân quý cất vào trong túi áo
Biến thành dao đâm nát con tim

Em cho ta chiều mưa ướt tóc
Lúc trở về trời ủ cơn giông
Bốn mươi năm trong trái tim nồng
Vẫn cứ ngỡ đó là kỉ niệm

Em cho ta que diêm cháy đỏ
Đốt tương lai cháy khét hư đời
Thêm nhánh củi lửa càng rực rỡ
Ta tro tàn bay giữa mù khơi

Em cho ta bàn tay nồng ấm
Thành dây gai chận hết đường về
Ta loanh quanh lạc nơi phố thị
Gã nhà quê cứ mãi u mê

Hãy cho ta thêm liều thuốc nổ
Ta tung hê toang toác đời này
Bốn mươi năm đứng hoài một chỗ
Cuối đời thành một nhúm bụi bay


ĐỔ DUY NGỌC
09-26-2018 08:17 PM
Find all posts by this user Quote this message in a reply
Post Reply 


Forum Jump:


User(s) browsing this thread: 1 Guest(s)