thuytrinh
Outstanding member
    
Posts: 4,185
Joined: Feb 2011
|
RE: Quán hàng đã mịt mù xa
(07-23-2013 07:29 AM)Bọ Già Wrote: (...tiếp theo)
(Ghi chú của Bọ: Trời ơi chép lại tới đây mới biết cái quán Huế trên đường Lê văn Duyệt gần chợ Đũi hồi đó Má chất đám con trong đó có mình lên xe xích lô máy, con đông nên đứa ngồi trên ghế với Má đứa ngồi dưới thùng chỗ để chân mà tay níu chặt giò má sợ xe tưng mình văng xuống đường gọi là Rạp Quán Ba Ninh này đây! ông Lê văn Sâm còn quên tả bà Ba đôi khi ngậm điếu thuốc vấn Cẩm Lệ, bà không hút mà điếu thuốc cứ bập bập dính nơi môi bà không rớt, dù khi bà đang nói chuyện đi nữa!)
Cái nầy giống y chang bà nội của em, gái Huế mà ...bà thường vừa nằm võng vừa hút thuốc Câm lệ , áo bà phía trước ngực đầy cả những lổ nhỏ li ti , "di tích" của tàn thuốc rơi làm cháy áo....
Cơm thố Chợ Cũ - Món tiêu biểu Hoa Nam : Hoa là người Trung Hoa, Nam là người Nam Bộ Sài Gòn xưa. Cơm đựng trong cái thố sành, hấp nóng trong xửng, ngày nay cũng còn lai rai trong các hiệu ở Chợ Lớn, nhưng khó có thể nào có được một không khí "cơm thố Cho85 Cũ" như ngày xưa..
Khu vực Hàm Nghi, Tôn Thất Đạm nay có bánh mì Như Lan, xưa là chợ Sài Gòn, sau dời về địa điểm hiện nay có tên là chợ Bến Thành và khu đất cũ có tên là Chợ Cũ. Ngày xưa trai gáii đi bát phố, ngoài các phố hấp dẫn tân thời như Passage Eden. Lê Lợi, Catinat còn có một phố để "bát" rất lạ: đó là phố Hàm Nghi "chợ chó chợ chim". Xa xa từ đầu phố đã nghe tiếng chim hót líu lo rộn ràng, chen lẫn với tiếng chó sủa ăng ẳng hay mèo kêu ngao ngao, nghe rất vui tai, như đang đến với một cõi ngập hồn quê nào đó.
Em nhớ chổ nầy nè , từ bờ sông Saigon đi ngược về phía Chợ Bến Thành thì Chợ Chim chợ chó nằm phía tay phải dọc theo bức tường mà em không nhớ đó là phần lưng của công ty hay cái gì gì đó...
Lề phố được dựng một dãy kiosque bán hàng sắt, bát phố chen giữa lối đi hẹp, chen trong chợ chó, chợ chim là các cửa hàng cơm thố với tên hiệu thân quen như Hoà Lợi, Đồng Phát (Ghi chú của Bọ: quán cơm thố mà Ba dẫn tụi Bọ đi ăn hồi nhỏ là quán Đức Phát, may không còn nữa!) Khách lọt vào, vừa ngồi xuống trước chiếc bàn cây vuông màu gỗ đen tuyền, chú Ba Tàu đã đem tới vài món ăn chơi: dĩa gia vị đựng trên chiếc khay nhôm mà chú đeo trước ngực, kèm theo ly trà đá giải khát, cái khăn ướt thơm và tấm thực đơn. Chú ba lại tiếp tục đi, lát sau thì có phổ ky đến chờ ghi.
Cầm tấm thực đơn chỉ để coi chơi, thật tình thì đi ăn cơm thố chợ Cũ, hầu như ai cũng có sa74n trong trí món ghiền của mình. Nếu phương ngữ Pháp có câu "Văn mình, vợ người, món ăn trên bàn người khác" thì vào cơm thố Hàm Nghi trên các bàn, rất ít có món ăn khác hấp dẫn hơnm. Tôi chỉ thường chọn tôm tươi xào bông hẹ, , cá mú hấp tương gừng bún tàu, có khi là thịt heo quay ăn kèm cải muối hay cánh gà, đùi gà luộc. Canh thì có gà 1c tiềm thuốc bắc, óc heo tiềm củ sen, hay trái khổ qua dồn thịt, canh rau có cải bẽ xanh hay bông hẹ nấu với thịt heo. Tất cả, "chủ bữa" là chén hắc xì dẩu dẩm ớt hiểm màu xanh nổi lềnh bềnh. Thức ăn được dọn lên trước, một hàng 3-7 thố cơm còn bốc hơi mới được đặt tiếp lên bàn, khách xắn cơm trong thố qua chén, cẩn thận để khỏi bị phỏng tay vì thố cơm được úp mặt vào nhau thành cặp, phải mở ra từng thố để ăn dần, ăn bao nhiêu trả tiền bấy nhiêu.
Hơi nóng của thố cơm gạo dẻo, mùi cay của ớt hiểm, vị ngọt bùi của bông hẹ, da heo quay dòn, tiềm thuốc bắc thơm ngát, hoà lẫn trong tiếng chim tiếng chó đủ loại âm sắc như những thứ gia vị bằng âm thanh đồng quê, khiến cho bữa ăn càng thêm đậm đà thi vị. Bát phố "xóm Chợ Cũ" này, nếu muốn ăn sáng còn có tiệm hủ tiếu độc đáo Nam Lợi bên xóm ngân hàng đường Tôn Thất Đạm. Độc đáo vì đây là nơi duy nhất bán hủ tiếu cá - da gà. Hủ tiếu thì chủ yếu là ăn với thịt heo, quá lắm là thêm lòng heo, tôm tươi. Nhưng tại Nam Lợi thì chủ nhân - một người Hoa - lại chế ra hủ tiếu cá. Đặc biệt, thịt cá được bỏ hết xương, thái mỏng, người trong quán chỉ nói đơn giản là thịt cá lóc, nhưng đến nay chưa ai biết đích xác là thịt cá gì, vì thịt cá không hề ngửi thấy mùi tanh bình thường, thịt lại béo ngọt thơm ngon, thịt cá còn được quện với da gà vàng béo, nếu có cho thêm vào ít tóp mở ngào đường trên mặt, thì ăn chưa hết tô này đã muốn gọi thêm tô khác. Tô hủ tiếu nơi đây rất ít, người ăn khoẻ hay thòm thèm thiếu (Ghi chú của Bọ: Ông Lê văn Sâm quên nói thêm đặc điểm của hủ tiếu cá chợ Cũ - Bọ gọi như vậy vì không biết tiệm có tên là Nam Lợi!- còn nằm ở cọng hủ tiếu vừa to bản vừa mỏng, gắp miếng hủ tiếu vô miệng nó mỏng tanh! Sau này lập gia đình dẫn XX đi ăn, ổng ghiền luôn!).
Người chủ có cho biết là chỉ mới kế nghiệp người cha từ 1940, ông thường ngồi trên quầy và nhắc nhở công nhân, nay ọng đã mất, thế hệ sau nối nghiệp, có bán thêm bò kho, mì sợi. Do có thời kỳ dịch cúm gà khuấy động, nên hủ tiếu cá-da gà không còn được như xưa. Tuy vậy đến đây cũng còn có thể gặp lại ít khách quen cũ, xa về vẫn còn nhớ món Sài Gòn xưa.
HẾT
Theo Lê văn Sâm
Em còn nhớ buổi chiều chợ củ thực đông người , chợ chỉ nằm dọc 1 bên đường , mà người đông như kiến....nhớ những gian hàng bán khô bò , khô nai ...
Tiếc là nhưng kỹ niêm xưa , nay chỉ còn là những hình ảnh lu mờ trong ký ức , nhờ Chị mà em nhớ lại một phần nào ...và tự nhiên ...mắt tràn đầy nước mắt
(This post was last modified: 07-24-2013 10:45 AM by thuytrinh.)
|
|