pumpkin
Senior Member
   
Posts: 379
Joined: Aug 2010
|
Re: xe đạp ơi ......
Có bốn bàn tiệc thì chị Thục một bàn , Thảo một bàn , hai bàn dành cho anh N và bạn bè , M chạy lăng xăng service nên anh chăm sóc nhỏ ... có ngồi chung bàn với anh mới thấy anh không khô khan như V nghĩ ... cứ ngỡ mình sẽ lạc lỏng bơ vơ nhưng không ... V đã có một tối thật vui , thật đáng nhớ và thời gian qua cũng thật là nhanh ...
- V phải về rồi hở ... anh nói khi nhìn vào ánh mắt V ... và kim đồng hồ chỉ đúng 9 giờ .
* xin lổi anh vì V đã hứa với bố phải về sớm ...
- không sao , để anh đưa V về ...
* nhưng ...
- đừng nhưng nửa , anh đưa em về kẻo trể ...
Trể là với V thôi chứ mới 9 giờ tối thiên hạ dường như mới bắt đầu : đường phố thì kẹt xe , người lên kẻ xuống chóng cả mặt .... Anh chạy xe đạp chở V băng qua những con hẻm nhỏ đi tắt về nhà . Dừng xe trước cổng nhà anh trao cho V hai phần quà ...
- một của M và một của anh , tiếc là chưa cắt bánh kem mừng tiệc nửa đêm ...
* V ngại quá vì tiệc sẽ kém vui khi vắng anh ...
- nhưng anh yên tâm hơn khi đích thân đưa em về , em vào nhà đi ..
* đã đứng trước cổng rồi bộ anh sợ V còn đi lạc nửa sao ... anh nhớ chạy xe cẩn thận ..
Chiếc xe của anh khuất dần cuối ngỏ V mới mở cửa vào nhà , mới 9:30 còn sớm chán . V mở hai gói quà : M tặng V hộp bút chì màu 24 cây . Nhỏ tế nhị ghê , món quà mà V cần nhưng không có tiền mua . Từ nay học địa lý tha hồ tô màu bản đồ , V không cần phải ngượng mỗi khi mượn hộp bút chì màu của M nửa . Quà của anh N là bảy chiếc kẹp tóc : trắng, đỏ, xanh da trời ,xanh lá, vàng , xám , tím – như tượng trưng cho cầu vòng bảy sắc với lời chúc V sẽ nhìn cuộc đời không chỉ có màu trắng ngây thơ , tím mộng mơ , xám ảm đạm .. mà còn có xanh hy vọng , đỏ tự tin , vàng rực rở ... Noel năm đó V đã chìm vào trong giấc mộng đẹp với bài hát Jingle bells từ chiếc radio ….Dashing through the snow, in a one-horse open sleigh,
Over the fields we go, laughing all the way.
Bells on bob-tails ring, making spirits bright,
What fun it is to ride and sing a sleighing song tonight.
****
Jingle bells, jingle bells, jingle all the way!
O what fun it is to ride in a one-horse open sleigh.
Jingle bells, jingle bells, jingle all the way!
O what fun it is to ride in a one-horse open sleigh
|
|
| 09-23-2010 09:43 AM |
|
pumpkin
Senior Member
   
Posts: 379
Joined: Aug 2010
|
Re: xe đạp ơi ......
Hẻm hôm nay yên tĩnh vì Xmax day mà … chắc mọi người còn đang nướng trên giường. Mới 6 giờ sáng , còn sớm chán , V ra ban công nhìn mông lung xuống phố … tháng chạp nên Saigon có cái không khí dịu mát se se lạnh thích hợp với mùa giáng sinh và cũng là mùa tình yêu....chẳng trách có nhạc sĩ đã viết ….
……… muà Noel đó chúng ta quen bên giáo đường
mùa Noel đó anh đón em vào tình yêu
rồi Noel qua giấc mộng xưa cũng qua rồi
gặp nhau chi để quen nhau , yêu nhau chi rồi xa nhau ….
Ánh mắt V bất chợt nhìn thấy chiếc xe đạp với cặp mắt kiếng quen quen … V bối rối khi nhận ra đó là anh N ….
* anh N , chờ V chút … V baó động để anh khỏi gỏ cửa rồi chạy nhanh xuống lầu.....
- dậy sớm quá vậy em, chả bù với M hắn còn ngũ vùi trên giường ...
* hôm qua M chắc là mệt lắm …
- mang cho em bánh kem và người bạn mới…. anh đưa cho V chiếc túi..
* mắc công anh phải mang bánh đến tận nhà ...
- lý do nửa là muốn hỏi V tối qua có vui không ? có làm em buồn không ?
* làm gì có ...
- nếu có dịp ... rồi anh bỏ lững câu nói ..
* ý anh là Noel năm tới hở ? sao anh tính xa quá vậy ...
- thôi anh đi học kẻo trể ... đôi mắt anh xa vời vợi ...
Trong chiếc hộp giấy là chiếc bánh kem khúc cây với những cái nấm trắng thật xinh trên nền màu nâu chocolate , chắc là M làm - bánh thơm và xinh quá, nhỏ thiệt là khéo tay, công dung ngôn hạnh cả bốn thứ đều vượt trội hơn V. Người bạn mới là ông già Noel nhồi bông thật ngộ nghĩnh và đáng yêu....
Trở lại giường nằm , ôm người bạn mới vào lòng, V bâng khuâng nhớ đến buổi party tối qua …biết V không thích nước ngọt anh làm đặc biệt một ly chanh muối, thức ăn thì anh cứ gắp ra dĩa cũa anh , thích món nào thì V gắp qua dĩa của mình, còn lại thì anh thầu hết … và nhất là gì anh biết không ? không bắt ép V phải hát, điều mà V rất không muốn. Đâu phải cứ trong ban văn nghệ rồi thì party nào cũng phải hát . Anh như con thoi qua lại vừa xả giao với các bạn vừa giữ khoảng cách đủ gần để V không có cảm giác buồn chán bơ vơ ….
Ra về mà lòng V mang nhiều nuối tiếc, như chiếc bánh ngon mới ăn được có một nửa, hay ly nước miá mới cạn được có nửa ly …..
|
|
| 09-24-2010 02:27 PM |
|
pumpkin
Senior Member
   
Posts: 379
Joined: Aug 2010
|
Re: xe đạp ơi ......
Tần ngần mãi mà V vẩn chưa quyết định được nên chọn chiếc kẹp tóc màu gì … theo thói quen bàn tay nhỏ đặt lên chiếc màu tím hoa cà … nhưng chợt nhớ đến lời chúc của anh, V chọn chiếc màu vàng rực rỡ cho buổi học hôm nay ….
Lớp vắng đến chục đứa học trò với lý do : có đạo bận đi lễ nhà thờ, trong đó có M. Nhỏ thiệt đáng đánh đòn, học buổi chiều chứ có phải buổi sáng đâu mà buồn ngũ đến mở mắt không nổi chứ …. Xí , thấy ghét , đang muốn thủ thỉ với nhỏ nè, có biết không ? sớm nay khi nhỏ còn ngũ nướng trên giường đâu biết có ông già Noel đến gõ cửa nhà V chứ hở. Ông Santa này nhỏ cũng quen nửa đó, để ta diển tả coi nhỏ nhận ra không nha … ổng hông có bộ râu ria rậm rạp, cũng hông có cái bụng phệ, không mặc bộ đồ Christmas đỏ rực rỡ, không mang ủng… ờ, mờ chắc phải gọi là anh Santa thì đúng hơn vì ổng trẻ măng à, mặc aó chemise trắng quần tây xanh đậm, không đến bằng chiếc xe kéo mà bằng xe đạp, cũng không tuột ống khói vào để lén tặng quà cho V nửa ….ông Santa còn có đôi kiếng cận … đã đoán ra được là ai rồi phải không ? .. hihihi nghĩ lại ta thấy mình thiệt đúng là ngây thơ cụ khi than thở với nhỏ ….
* ông Santa thiệt là xấu bụng và hẹp hòi nửa …
- mi mà còn nói xấu Santa là ta nghỉ chơi nhỏ đó …
* dù ta không noí xấu thì ổng cũng đâu có đẹp hơn đâu … V giận lẫy quay mặt đi nơi khác …
- mờ sao nhỏ lại nghĩ vậy ?
* bộ không đúng sao? ổng không công bằng … mi khoe năm nào cũng được ông Santa tặng quà Noel … nhà ta đâu có xa nhà mi lắm đâu mà ổng không chịu ghé, quên một hai lần còn tha thứ được .. chứ đằng này ổng quên tuốt luốt …
- sao mi biết ông Santa sẽ cho quà trong đêm Xmas ?
* bộ không đúng sao ? truyện viết như vậy ….
- hahaha … vì vậy mà mi mong chờ rồi thất vọng ? thật đúng là ngây thơ cụ …
Xí, hôm nay nhỏ mà đi học thì biết tay ta, nhéo mi vì cái tội cười ta hôm trước . Ai bảo ông Santa là không có thật chứ? Có muốn ta chứng minh không ? ờ, mà nhỏ năm nay được Santa mom tặng quà, Santa baba tặng quà, Santa chị tặng quà, rồi còn Santa anh tặng qùa nửa … wow, cả một núi quà … ý, mờ nhỏ sẽ là Santa chị tặng quà cho bé Thảo … vậy thì V cũng sẽ là Santa chị tặng quà cho em Bạch .… tặng cái gì đây ? bánh kem hay người bạn mới ? bánh cũng ngon mà người bạn mới … cũng ngon luôn …mà thôi, chắc là V sẽ dành người bạn mới cho riêng mình ….
|
|
| 09-26-2010 09:31 AM |
|
pumpkin
Senior Member
   
Posts: 379
Joined: Aug 2010
|
Re: xe đạp ơi ......
Nhỏ thường hay chê ta sao mờ nhút nhát quá, sợ từ con sâu nhỏ xíu hay con vật không chân như con trùng đất ... nên môn sinh vật khi học về các động vật có cấu trúc tế bào phức hợp, hình thể khác biệt của loài trên cạn , dưới nước ...... giờ thực hành cô bắt làm thí nghiệm mổ xẻ là V mặt mày xanh lè như tàu lá chuối. Cũng may cô cho thực tập theo nhóm khi thì 2 trò, khi thì 4 trò với nhau nên V có phần ăn ké nhỏ. Ta phải phục mi có lá gan con cọp, hai bàn tay như có keo, bắt con tôm, con ếch gọn ơ, bắt cái nào dính caí đó như thủ thành chụp bóng. Nhớ hôm thực hành con ếch, không biết cô nường nào trong xóm nhà lá bên dưới táy máy làm chú ếch xút chuồng ... cả lớp lao xao chạy tán loạn, riêng ta đôi chân như bắt ốc dính chặt trên đất , chết đứng như Từ Hải ... khi chợt nhìn thấy chú ếch với lớp da màu xanh sần sùi đang ngồi đối diện mình, hai con mắt thò lỏ nhìn ta như thách thức ... bàn tay nhỏ chụp vội người khách không mời mà tới đó ra chổ khác chơi ... thử tưởng tượng nếu chú ếch đó nhìn ta lâu thêm một chút nửa hay là nhỏ chụp ếch hụt và hắn phóng lên người ta thì sao nhỉ ? chắc là nhỏ không khác gì Bá Nha thuở xưa khóc Tử Kỳ..
.............. ánh đèn vàng hiu hắt , khói trầm cay đôi mắt
em nằm đó sao không cười không nói
dáng buồn còn vươn nét, mắt huyền giờ đã khép
em nằm đó như đang mơ mộng gì ............
mà đâu chỉ có vậy ? nhỏ còn nhớ bài cơ thể học không ? hôm vào phòng sinh vật học, V đã buồn nôn khi nhìn thấy bộ xương và cái sọ người, báo hại hôm đó V lên cơn sốt , phải chịu trận ngồi trong lớp đến hết buổi học mà không dám nằm một mình dưới bệnh thất. Rồi từ đó nhỏ trêu ta là có trái tim thỏ và lá gan gà .... phải cám ơn mi bao nhiêu lần mới cho đủ, cho vừa đây hở nhỏ ....
|
|
| 09-28-2010 03:28 PM |
|
pumpkin
Senior Member
   
Posts: 379
Joined: Aug 2010
|
Re: xe đạp ơi ......
- mi có biết hồi chiều tim ta ngưng đập hông nhỏ … M nói khi hai đứa ngồi trong quán kem hồ con ruà ..
* hèn chi ta nghe một không gian yên ả lạ thường, trái với mi khi ta hồi hộp thì tim đập liên hồi như tiếng trống Mê Linh ….
- run đến nổi ta không dám thở mạnh vì sợ ….
* nhỏ sợ khi gặp chất xúc tác và nhiệt độ cao thì nổ sao ? …
- còn phải hỏi ….
* lúc đó nếu rủi thì mình sẽ thành đồi thông hai mộ như cặp Romeo & Juliette …
- nói vậy mà nghe được à … M nguýt V ...
*hù nhỏ chút thôi chứ đời nào cô giáo dám cho đám tân binh như mình làm thí nghiệm đến nổi nổ tung cái trường áo tím này chứ …
Cuộc đời vốn dĩ tương đối nên cho dù có 10 cái hoa tay M vẩn vụng về , ngớ ngẩn trước các phương trình phản ứng hoá học, và vì vậy mà ta có cơ hội trả ơn nhỏ … . gì chứ giờ thực tập hóa là V không thể bỏ qua . Phòng lab với các ống nghiệm lớn nhỏ, các bình đủ kiểu dáng, hoá chất các loại … tuy có hơi nguy hiểm nhưng vẩn dễ thương gấp ngàn lần việc mổ xẻ mấy chú ếch nhái kia ….
Nhưng có lẻ kỹ niệm đáng yêu & thú vị nhất của chúng mình là những lúc rong ruổi trên con ngựa sắt để tìm kiếm các mẫu thực vật trong vườn hoa Tao Đàn hay ở Sở Thú. Đó là nhửng mẩu rong rêu bám trên các tảng đá, hay những cây thực vật loaị dây leo sống bám vào thân cây cổ thụ, rồi những chiếc lá có các sắc màu diệp lục tố khác nhau tùy thuộc vào môi trường & điều kiện sống …phải kiên nhẩn làm sao để có thể nạy được các mảng rong rêu, hay giúp nhỏ leo lên cây để hái các thứ lá , cây cần thiết … đứng dưới gốc ta vừa hồi hộp sợ nhỏ rớt xuống đất như mít rụng vừa phải canh chừng bác bảo vệ . Vui sao buổi chiều chúa nhật chụm đầu cùng nhau décor cho công trình nghiên cứu của mình. Mi khéo tay nên chịu trách nhiệm trình bày & viết chữ trên hết trang báo, còn ta thì nắn nót từng dòng miêu tả đặc tính & đóng gói từng loại vào bao nylon và cuối cùng là staples … cực cũng có mà vui cũng có há nhỏ …
Ngồi phiá sau ôm eo ếch nhỏ, hai đứa rong ruổi qua các phố chợ. … nào là hàng bún mộc , nem nướng chợ Tân Định, đến bánh xèo Đinh Công Tráng, rồi bánh cuốn Tây Hồ, quán chè Tôn Thất Đạm … kéo ghế hết từ hàng này đến quán khác …
|
|
| 10-03-2010 12:01 PM |
|
pumpkin
Senior Member
   
Posts: 379
Joined: Aug 2010
|
Re: xe đạp ơi ......
Giận hờn là tính trời cho, ai mà không giận hờn thì hình như không phải là con gái, mà lý do để giận hờn chẳng có gì : giống như thời tiết giao mùa, như ông Trời chợt mưa rồi chợt nắng … như lần nhỏ lổi hẹn để ta chờ dưới gốc cây hoa Hòang Hậu trong giờ ra chơi. Chuông vào lớp rồi vẩn không thâý bóng nhỏ đâu, ta một mình lang thang từng bước trở về thì thấy nhỏ đang tíu tít bàn tán về vở kịch Thẩm Thúy Hằng tối qua trên TV với các bạn. Không một lời xin lỗi, nhỏ cứ vô tư kể tiếp cho ta nghe câu chuyện dang dở với các bạn lúc nãy …
- hôm qua xem chương trình lúc 0 giờ mi có lạnh gáy nổi da gà không ?
ta lắc đầu thay cho câu trả lời ..
- nhỏ chì quá ta , bộ không sợ ma hả ?
ta lại lắc đầu thay cho câu trả lời ..
- bộ mi hông coi hả ?
một lần nửa ta lại lắc đầu thay cho câu trả lời …
- hôm nay mi tịnh khẩu hay sao vậy ? câu nói vô tình của nhỏ như gịọt nước làm tràn ly … tan học ta vội vả ra khỏi lớp đầu tiên. Con đường về nhà hôm nay sao bỗng dưng nhiều mây xám ….
…...giận hờn nhau lấy bàn chia ranh giới
phấn ngăn đôi bên nớ với bên ni …
ta với nhỏ không dùng phấn làm ranh giới, chỉ cố gắng di chuyển trong giới hạn cho phép tránh lấn sân đối phương. Cái này thì tương đối dể nhưng làm sao tránh nhìn nhau một khi chổ ngồi sát bên như thế này …. một ngày rồi hai ngày trôi qua trong buồn tẻ, lặng lẽ . Ngày thứ ba nhỏ muốn làm quen, bày trò viết thư để vào hộc bàn. Còn ta cứ giả vờ ngây thơ cụ như không biết, không thấy… cuối cùng nhỏ chịu thua đành phải mở miệng …
- hình như có ai gởi thư để trong hộc bàn của V đó …
* sao M biết là thư đó gởi cho V ?
- ờ, thì M đoán là vậy ….
* nếu là đoán thì chưa chắc của V…
- sao V không thử mở ra xem , biết đâu có chuyện quan trọng …
* nếu là chuyện quan trọng thì càng không nên để tớ hơ như vậy , nhở ai đọc được thì sao ?
- thật ra là của M … thư xin lổi..
* sao không nói thẳng mà phải viết thư, mà nhỏ có lổi gì phải xin chứ ..
- lổi …. lổi hẹn …
* xí…. V nhéo M một cái thật đau..
Hai chử xin lổi của nhỏ đã đủ sức phá tan cái địa ngục hàn băng mấy hôm nay, chiến tranh lạnh chấm dứt , tan trường hai đứa đèo nhau dạo phố, líu lo đủ thứ chuyện trên trời dưới đất …
Tuổi học trò dể giận mà cũng dể quên quá há nhỏ ….
|
|
| 10-05-2010 01:14 PM |
|
pumpkin
Senior Member
   
Posts: 379
Joined: Aug 2010
|
Re: xe đạp ơi ......
Thắm thoát mà đã gần 4 năm dưới maí trường GL, ghế đá gốc cây đã ghi dấu bao kỹ niệm của chúng mình. Từ những buồn vui trong học tập cho đến những riêng tư trong cuộc sống hai đứa đều chia xẻ cho nhau…nhỏ luôn bên cạnh an ủi cho ta bớt nổi cô đơn khi vắng bóng người anh thân yêu, bênh vực ta trước những thiên vị bất công của cô giáo, nhờ nhỏ nhửng ngày hè của ta đở buồn chán hơn, được lấp đầy bằng những cuốn tuổi hoa mà đối với hoàn cảnh sinh hoạt của gia đình ta thì đó như một loại xa xí phẩm … nhỏ đến với ta thật chân tình, ấm áp không màu mè , kiểu cách .… đã hết nửa năm học, chỉ còn một học kỳ cuối cùng bên nhau nửa thôi đề rồi năm sau hai đứa là hai lối rẽ : nhỏ chọn ban C còn ta ban A . Dốt toán đâu dám mơ dám mộng ban B, thích văn chương lắm nhưng Bố cấm không cho. Aó mặc sao qua khỏi đầu vậy là ta chỉ còn có một con đường để đi. Khối A lại nằm ngay đại lộ Phan Thanh Giản, khối C của nhỏ nằm tận sát hồ bơi. Đại lộ Tự Do sẻ là chiếc cầu Ô Thước nối liền đôi bờ A và C.
chưa chia tay mà nghe lòng xa vắng
nổi niềm riêng rồi biết tỏ cùng ai ……
- sao V không cố thuyết phục bố để chọn C, ban này học tà tà chứ không nhức đầu như B cũng không phải khổ sổ ôm sách suốt ngày như A …
* chọn ban đồng nghĩa với định hướng cho nghề nghiệp tương lai của mình. Bố ta đã quyết định, năn nỉ chỉ uổng công thôi…
Bốn năm trước V bở ngỡ khi lần đầu bước chân vào làm quen với GL, để rồi bốn năm sau chia tay tổ ấm của mình, phải làm lại từ đầu với những người bạn mới ….
Bên cạnh nổi buồn ly biệt là những trăn trở, khắc khoải với tình hình biến động của thời cuộc. CS tiến dần vào thành phố. SG như thu hẹp lại … đâu đâu cũng xôn xao … V đâu còn tâm trí để ôn tập cho học kỳ 2 chứ. Những chiếc áo hoa rừng xuất hiện giữa SG ngày một nhiều hơn không còn đem lại niềm vui cho nhỏ như ngày xưa khi anh về phép … màu áo ấy như một dự báo SG trong cơn hấp hối. Lớp của nhỏ mỗi lúc một vắng, có ngày sĩ số chỉ còn ½ … M cũng vắng mặt thường xuyên hơn. Giờ ra chơi học sinh không còn bàn tán về việc chọn ban hay bài vở nửa mà thay vào đó là những dự định toan tính nên đi hay ở …
|
|
| 10-06-2010 11:30 AM |
|
pumpkin
Senior Member
   
Posts: 379
Joined: Aug 2010
|
Re: xe đạp ơi ......
Chưa bao giờ thi học kỳ mà đơn giản như vậy, giám thị chỉ có một , đề thi chẳng niêm phong, vắng mặt quá nhiều nên 2 hay 3 lớp dồn lại làm một, học trò muốn ngồi đâu thì ngồi chẳng cần theo mẩu tự ABC . Không khí căng thẳng không vì đề thi hóc búa … mà là tiếng phi cơ vần vũ trên bầu trời. Chưa hết giờ mà cả thầy & trò đều bồn chồn mong sao cuộc thi sớm kết thúc. Không cần phải dò lại V nộp bài cho cô, bước ra khỏi lớp. Thở ra một hơi thật dài như trút được tảng đá ngàn cân trên vai vì đã cố gắng dự thi đầy đủ không thiếu một môn nào. Tâm trạng thật thoải mái không thèm bận tâm là bài vở hoàn thành có tốt hay không …mặc cho ý thức tự do bay bổng … V đến thăm cây Phượng Vỹ , dưới gốc đầy xác hoa, cả một tấm thảm đỏ như nhung vì năm nay chẳng ai buồn nhặt hoa ép vào lưu bút. Phượng cũng như nhỏ, cô đơn một mình, không còn được lũ học trò chào đón rộn rã như các năm trước … Sân trường im lặng và quạnh hiu vì thiếu tiếng cười khúc khích, tiếng noí chuyện dòn tan về kế hoạch nghỉ hè .. còn đâu dự định nghỉ mát Đà Lạt , Nha Trang , Vũng Tàu … hay quê nội, quê ngoại …. thay vào đó là dự định ngoài ý muốn : chỉ có điểm khởi hành mà không biết điểm đến là đâu …. như quả tạ ném đi mà không biết nó sẽ rơi xuống ở vạch 4 m, 6m hay 10m …. Còn đâu những tà aó dài thướt tha tạo nên nét đẹp sống động của ngôi trường … cả sân trường chỉ còn mỗi mình V, một con én không thể làm nên mùa Xuân … lũ chim câu vẩn vô tư xà xuống sân kiếm ăn và tiếng ve kêu nức nở, tiếng cây lá xào xạt đong đưa trong gió làm V nhớ đến hai câu thơ :
kiếp sau xin chớ làm người
làm cây thông đứng giữa trời mà reo …
Ngồi trên ghế đá dưới gốc cây hoa Hoàng Hậu V chợt nhớ có một lần đã hỏi nhỏ..
* hoa này tên gọi là gì hở nhỏ ?
- hoa Hoàng Hậu .
* nhỏ nói thiệt hay nói dóc vậy …
- thiệt 100 % , xin thề …
* khỏi thề, nhưng nếu vậy thì phải có hoa Hoàng Đế chứ hở ?
- ta có đọc đâu đó có loài hoa Hoàng Đế đó nhỏ… nhưng không nhớ hình dáng ra sao …
* cái tên nghe kiêu kỳ quá không nên thơ chút nào ..
- tặng cho Hoàng Hậu cũa lòng ta ..M hái đoá hoa trao cho V …
* không thèm làm hoàng hậu đâu …
- hoàng hậu không thèm vậy chứ ái khanh muốn làm gì ?
* làm .... làm thiếp thôi ...
- làm dợ lớn hông chịu lại chịu làm dợ nhỏ ... ái khanh có mát dây hông ?
* hông thích chức, chỉ thích được cưng thôi ... tự vì vua hay chọn lắm cung phi
Và cũng tại nơi đây nhỏ lổi hẹn cho ta ngồi một mình buồn tênh....
|
|
| 10-07-2010 10:58 AM |
|
pumpkin
Senior Member
   
Posts: 379
Joined: Aug 2010
|
Re: xe đạp ơi ......
Thi xong học kỳ 2 trường cho nghỉ xả hơi mấy ngày, đáng lẻ đây phải là thời gian vui nhất , sung sướng nhất sau cả tháng trời ẩn tu, gác bỏ ngoài tai mọi chuyện thế gian để dùi mài kinh sử .... vậy mà V ngồi bó gối trong góc nhà nhìn vào khoảng không, đầu óc trống rỗng : sao thấy nhớ trường, nhớ lớp , nhớ bạn bè quá đổi. Năm cuối cùng của cấp hai, V đã mỗ heo đất xài sang lựa chọn cuốn vở thật ưng ý để làm lưu bút . V đã bỏ nhiều thời gian decor bằng những cánh hoa hay lá cây khô ... góp nhặt từ bấy lâu nay trước khi chuyền tay cho các bạn. Lưu bút của V không chỉ dành cho các bạn cùng lớp mà còn có các bạn trong ban văn nghệ và vài thầy cô giáo mà V dành nhiều cảm tình ... đương nhiên là không thể nào thiếu cô KO và NM đã dạy dỗ V rất nhiều từ động tác múa đến cách trình diễn trên sân khấu....V đã đặt hy vọng biết bao cho cuốn lưu bút đầu tiên và cũng là lần cuối cùng của cấp hai ...vậy mà sẽ trống vắng không một dòng lưu niệm nào....
Sáng nay đi học lại trường vắng hoe, lác đác vài học sinh. Cánh cổng sắt thường khép kín sau tiếng chuông vào học, hôm nay chỉ khép hờ ... thầy cô giáo không đến lớp, cô giám thị tạt ngang qua căn dặn giữ trật tự rồi cho về sớm.
Chiếc cặp hàng ngày đi học trĩu nặng vì hàng đống sách vở nhưng lòng V lại lâng lâng nhẹ nhàng bởi sự thanh bình, hôm nay chiếc cặp nhẹ tênh chỉ vài cuốn vở nhưng lòng thì hụt hẩng nặng nề bởi không khí bất an ...các gánh hàng rong trước cổng chùa Xá Lợi giờ đây cũng vắng tanh, bàn ghế chơ vơ không có khách ...
V rẽ vào chùa Xá Lợi lễ Phật, chánh điện cổng khóa kín, chùa ngày thường đã vắng nay còn vắng hơn ... cả thành phố đang náo động chỉ có tôn tượng của Quán Thế Âm Bồ Tát là vẫn bát phong suy bất động, ung dung, tự tại... V ngồi xuống bệ đá ngay dưới chân QTA mong hưởng chút an lành từ nơi từ trường của Ngài .... cảm giác cô đơn xâm chiếm tâm hồn nhỏ,hôm nay trường còn vắng như vậy mong gì ngày mai đông hơn ? M đang ở đâu ? hông lẽ mi về bên ngoại rồi kẹt ở đó không trở về SG được ? lo cho nhỏ gặp trở ngại dọc đường đi ..... Nhỏ đã vắng mặt tất cả các môn thi học kỳ 2 ... ừ thì đằng nào mình cũng phải xa nhau nhưng sao lòng nghe quặn đau ....
nhưng sao đi mà không bảo gì nhau ?
để ta goị tiếng thơ buồn vọng lại ....
|
|
| 10-08-2010 12:13 PM |
|