Post Reply 
xe đạp ơi ......
Author Message
pumpkin Offline
Senior Member
****

Posts: 379
Joined: Aug 2010
Post: #31
Re: xe đạp ơi ......
Tỉnh dậy sau một giấc ngủ thật no nê, đã con mắt cộng thêm tô mì gói lấp đầy cái bao tử trống rỗng .. V tựa đầu trên vai còn hai tay thì ôm choàng ngang lưng mẹ .... cảm nhận giá trị của hai chữ hạnh phúc ....

- con gái lớn mà cứ như con nít , làm gì mà ôm mẹ cứng ngắt ...

* lớn đâu mà lớn, con vẩn là áp út mờ ... V như vẩn chưa hết nổi bàng hoàng & xúc động ....

Miền Nam tự do ngày càng thu hẹp lại khi các địa danh anh dũng mà nhỏ có dịp làm quen trong các bài hát viết về lính như Bình Long , Đồng Xoài , Hạ Lào , Pleiku .... đã lọt vào tay CS bắc việt. Sân bay , bến cảng ... cả biển người chen chân tìm lối thoát. Gia đình V ở lại, bố mẹ đã phải đau lòng lần di cư vào nam 1954 , không thể chịu nổi cú shock thêm một lần nửa nên đồng ý cho V theo bác C, là bố mẹ nuôi của V rời VN....

Con trai của bác C là hải quân, thỉnh thoảng về phép anh có lên nhà rủ cô em nuôi ra khơi cho biết nhưng V vốn sợ nước : ám ảnh lần bị uống nước tại hồ bơi GL hôm nao vẩn còn trong tâm khảm ....

- em mới nếm mùi nước hồ chưa đủ vị mặn, anh dắt lên tàu nếm mùi nước biển cho biết .... vừa nói anh vừa làm quà cho V mấy chú ốc biển to tướng & vỏ sò sặc sở nhiều mầu sắc ....

* đâu cần phải lên tàu ra biển mới nếm mùi nước biển được, lần sau anh mang về cho em một ít ... V đưa cái chai cho anh ...

- nói như em huề vốn, anh thật là ganh tị, mấy cô bất công, chỉ yêu các anh lính bộ, bỏ mặc các chàng lính thủy không chịu lên tàu ủy lạo ...

* ơ .... chứ hông phải các anh đã có nàng tiên cá làm bạn an ủi rồi sao, đâu cần tụi em ...nghĩ như anh vậy chắc mấy ông không quân cũng sẽ khiếu nại bọn em phải lên tận phi cơ ủy lạo mới chịu ....

- không fair ...phi công đâu có ở suốt trên máy bay như bọn anh lang bạt trên biển cả nửa năm mới lên bờ một lần, quanh năm chỉ có ... trùng dương nổi gío , lênh đênh triền sóng nhấp nhô con tàu đi, chỉ thấy bọt nước, tan theo biển sóng dáng hoa kia mịt mùng ....

* nên hải quân mới về phép dài dài ... đâu như lính bộ binh ..... con biết không về mẹ chờ em trông, nhưng nếu con về bạn bè thương mong, mẹ ơi con Xuân này vắng nhà ...

- nói gì thì nói, em vẩn thiên vị thương anh năm hơn anh nuôi ....

* làm gì có, chọc anh chút thôi chứ em có muốn cũng đâu có được , tổng tư lệnh đâu có duyệt < ý V muốn noí bố không cho phép > .....

Kỹ niệm với anh không nhiều và sâu đậm lắm ... nhẹ nhàng mong manh như hoa sóng tan trong đại dương ....

Sớm hôm nay tại bến cảng khi theo chân hai bác và anh chuẩn bị lên thuyền nhỏ tách bến Bạch Đằng trong V tràn dâng hình ảnh mẹ ... qua khỏi barrier này là muôn trùng xa cách, biết có còn trở lại ? .... thế giới của V chỉ quanh quẩn nơi cái chợ Vườn Chuối, từ nhỏ đến nay chưa một đêm ngũ thiếu hơi ấm của mẹ .... nay băng mình vào đại dương, dòng đời muôn lối sẽ chơi vơi một mình ..... mẹ ơi , con sẽ ở bên mẹ cho dù có ra sao đi nửa .... V buông tay anh ra chạy nhanh về nơi anh bảy đang vẫy tay đưa tiển .....
10-11-2010 04:23 PM
Find all posts by this user Quote this message in a reply
pumpkin Offline
Senior Member
****

Posts: 379
Joined: Aug 2010
Post: #32
Re: xe đạp ơi ......
Khi TT Th tuyên bố từ chức có nghĩa là 99 % miền nam sẽ rơi vào tay CS. Còn chút ít tiền để dành V và mẹ đi chợ mua hết gạo , nước mắm và muối dự trữ. Ký ức thuở bé thơ hiện về : nhỏ biết đến danh từ CS qua bộ phim Chúng tôi muốn sống . Chỉ đọc qua cốt truyện nhỏ đã rùng mình kinh sợ. Khi chiếu phim này trên TV, khuôn mặt bố buồn vời vợi, mẹ thì sụt sùi ngấn lệ … nhỏ thì co mình rút vào lòng mẹ không dám nhìn vào màn ảnh truyền hình . Buổi tối khi gối đầu trên cánh tay mẹ nhỏ hỏi …

* mẹ ơi , phim trên TV có phải là thật không ?

mẹ chỉ khẽ gật đầu thay cho câu trả lời …..

* đó chỉ là film thôi , thực tế có dễ sợ hơn thế không mẹ ?

mẹ lại gật đầu …. nhỏ thu mình gọn vào lòng mẹ sau câu trả lời ấy, mắt nhắm nghiền lại như để cố xua đuổi sự tàn nhẫn vô hình và để đón giấc ngũ êm đềm.

Vậy mà tương lai nhỏ sẽ sống dưới cái chế độ khủng khiếp bạo tàn đó sao ? gia đình , trường lớp , thầy cô , bạn bè … sẽ trở nên vô cảm, chỉ có bác đảng và rình rập đấu tố ? không thể nào ! đó là cái thời xa xưa của ông bà mới có chôn sống, mới dùng máy cày để giết người … thế kỷ 20 sẽ không chấp nhận .. V tự an ủi mình về một tương lai mịt mịt mờ mờ …..

- V ơi V …… giọng M hốt hoảng … V chạy vội xuống nhà …

Lần đầu tiên từ khi quen thân đôi bạn ôm lấy nhau.M tiều tụy,hốc hác quá .

Không chỉ M mà còn có anh Nhân cùng đến với M. Vuốt ve lưng cô bạn gái V an ủi trong khi M tựa đầu lên vai V khóc ròng …

* nhỏ về đến SG là ta yên tâm rồi ….V biết M chẳng thể nói gì được lúc này nên đưa ánh mắt qua anh N thầm hỏi ….

- M về đón ngoại rồi chẳng may ngoại bịnh phải nhập viện nên không thể trở lên SG ngay được …. mải đến hôm nay ….

* cuối cùng thì sao ? ngoại có lên SG không … giọng V gắt gỏng …

Anh gật đầu …

* anh làm em sốt cả ruột ... V vỗ về M : nhỏ nè , cuối cùng thì công nhỏ cũng được đền bù xứng đáng rồi nhé. Có ngoại đi chung thì coi như nhỏ vẩn còn quê hương...

- mi đi với ta nhé ….

* có biết là ta đã ra bến Bạch Đằng chuẩn bị lên tàu lại phải quay trở về không ? ta không thể bỏ mẹ…. mi đi trước đi, đừng để gia đình phải chờ rồi dở dang,nhỏ mãi vẩn là Bá Nha cho dù có ra sao đi nửa ….

V đẩy M ra….rồi nói với anh N ....

* từ giờ thì V gởi M cho anh chăm sóc dùm ...

M chạy lại ôm hôn V thắm thiết lần cuối, cả khuôn mặt & vai áo V thấm ướt nước mắt nhỏ ....

* thôi đủ rồi nhỏ, chúc thượng lộ bình an ...

- ta muốn ….

* muốn gì nói lẹ lên không còn thời gian nửa đâu ...

- muốn .... muốn nhỏ nhéo ta lần cuối ....

có biết cáí yêu cầu của nhỏ làm V cố nén nãy giờ phải bật khóc, đưa tay vào eo cô bạn gái mới nhận ra nhỏ gầy đi nhiều .. bóp nhẹ vào eo V thì thầm ..

* xong rồi đó … còn gì nửa không ...

- mi giử lấy xe đạp để đi học ....

* nhỏ thiệt là khờ .. V đâu cần xe đạp để đi học chứ..

M nhất định tặng chiếc xe lại cho V rồi leo lên yên sau xe anh N .

* cám ơn nhỏ,cứ đằng trước mà chạy, nhớ nha. Đừng quay đầu trở lại xui lắm Sợ M cứ dùng dằng không chịu đi nên V phải phịa ra tin dị đoan này ...bóng anh em nhỏ xa dần rồi mất hút ở ngả rẽ, lúc này V mới khóc oà cho vở tan bao dồn nén chất chứa . Sẽ là nghìn trùng xa cách , là miên viễn chia ly , cầu xin ơn trên

ban phước lành cho nhỏ .....
10-15-2010 04:02 PM
Find all posts by this user Quote this message in a reply
pumpkin Offline
Senior Member
****

Posts: 379
Joined: Aug 2010
Post: #33
Re: xe đạp ơi ......
M đi rồi nhỏ thẩn thờ ... có biết hông nhỏ ? bao kỹ niệm ta goí trọn trong balô nào là hình ảnh những lần ủy lạo trên quân y viện , trại mồ côi , trường trẻ em mù & khuyết tật ... những buổi liên hoan văn nghệ và bút ký .... nét son thật đẹp & tuyệt vời của bốn năm dưới mái trường ngói đỏ GL ...... đã trót gởi lại trên con đường gió bụi khi vội vả trở về bên gối mẹ , cả gia tài tinh thần của ta cũng vụn vỡ theo từng bước chân của quân giải phóng miền nam tiến dần về thành phố.... chỉ còn lại đây cuốn lưu bút trắng trơn : kỷ vật duy nhất với nổi ngẹn ngào, đắng cay , chua chát .......rồi đây bao kỹ niệm với nhỏ cũng chỉ còn là những ký ức rồi sẽ dần nhạt nhoà theo năm tháng .... nhỏ ơi trái tim của Tử Kỳ đã chết lịm khi vòng tay chúng mình buông lơi .. mỗi đứa một phương trời ...

Ta ngồi đây mà nghe lòng thổn thức

Phương trời xa nhỏ có được bình an....

Nép mình vào góc cầu thang ta nguyện cầu QTA che chở cho nhỏ , trong đầu ta thì hình dung nhỏ đang chìm vào cái đám đông hổn loạn ấy: đi tìm tự do xa vời trong muôn trùng hiểm nguy trước mắt , tìm sự bình an mong manh trong nổi bất an dày đặc trước mắt ... cố lên , cố lên ... nha nhỏ.... có nghe dư âm tiếng nhắn nhủ thầm thì của ta không ??????
10-18-2010 12:11 PM
Find all posts by this user Quote this message in a reply
pumpkin Offline
Senior Member
****

Posts: 379
Joined: Aug 2010
Post: #34
Re: xe đạp ơi ......
Người đi một nửa hồn tôi mất

Một nửa hồn kia bỗng dại khờ ….

nhỏ ơi, có thể nói giờ thì ta cảm thông với cái nửa dại khờ của tác giả. Đầu óc ta đặc quánh lại, không biết nghĩ gì ….. mắt cứ đăm đăm nhìn vào chiếc xe đạp : kỹ vật và cũng là kỹ niệm duy nhất cuối cùng của chúng mình đó sao? … không có xe đạp nên lần nào đi chung với nhau ta cũng dành chở nhỏ, thật thú vị khi hai chân nhấn trên bàn đạp và chiếc xe lăn bánh … ấy vây mà nhỏ ngây thơ đâu biết tưởng rằng cô bạn mình galang nên ngồi phía sau cười toe toét, mắt thì nhìn ta đắm đuối … ta đâu có khờ lật bài tẩy cho nhỏ thấy để mình được thoải mái bơi trong biển tình của nhỏ chứ …

Là dân Saigon chính hiệu mà ta mù tịt về đường xá, giống như anh nhà quê ra tỉnh nên lần nào đi chợ Bến Thành hay chổ lạ là nhỏ lại làm bác tài. Tưởng dể mà không dể tí nào, ngồi một bên vừa cheo leo vừa mỏi … nhỏ giữ thăng bằng hay ghê nên ta lái cứ phom phom. Đến lượt ta ngồi đằng sau thì mấy lượt hai đứa suýt đo đất…. hihi vậy là vén áo dài lên thoải mái ngồi hai bên , thoải mái ngắm nhìn hai hàng cây , hai dãy phố ….

- coi nhỏ kìa, ai lại mặc áo dài ngồi hai bên, thiên hạ cười cho …

* kệ, ai cười hở … 30 cái răng , còn hơn bị lỗ mũi ăn trầu …

- tập ngồi một bên cho quen để mai mốt còn ngồi cho người ấy chở .. lở như người ấy chạy xe tầm vông thì sao V ngồi được ? …

* V đâu thèm ngồi xe tầm vông của mấy cậu thư sinh mà lo … V thích ngồi xe Jeep của mấy anh mủ đỏ áo rằn ri cơ …

Vuốt ve chiếc xe cảm giác như vuốt ve nhỏ, chìa khoá xe còn cắm trong ổ nhưng móc khoá mà V làm quà giáng sinh cho nhỏ hôm nào không còn, có lẻ nhỏ mang theo trên con đường chạy loạn …. ừ , cứ xem nó thay thế cho V, luôn bên cạnh nhỏ như thuở nào …

12 h trưa 30 tháng 4 … còn gì đâu ….



Saigon ơi , ta mất người như người đã mất tên

Như giòng sông nước quần quanh buồn

như người đi cách mặt xa lòng
ta hỏi thầm em có nhớ không

Saigon ơi , đến những ngày ôi hè phố xôn xao

trong niềm vui tiếng hỏi câu chào
sáng đời tươi thắm vạn sắc màu
nay còn gì đâu ...

Ai đã xa nhớ hàng me già, thu công viên hoa vàng tượng đá
thôi hết rồi mộng ước xa xôi, theo giòng đời trôi ...

Saigon ơi ! đâu những ngày mưa mùa khoác áo đi

tay cầm tay nói nhỏ câu gì
Những quầy hoa quán nhạc đêm về
Còn rộn ràng giọng hát Khánh Ly

Saigon ơi ! thôi hết rồi những ngày hát nhớ nhau

Nhớ Phạm Duy với tình ca sầu
mắt lệ rơi khóc thuở ban đầu

Còn gì đâu

Saigon ơi ! ta mất người như người đã mất tên
mất từng con phố đổi tên đường
khi hẹn nhau ta lạc lối tìm
ôi tình buồn như đã sống thêm

Saigon ơi ! tôi mất người như người đã mất tôi
như trường xưa mất tuổi thiên thần
hy vọng xa hay mộng ước gần
Đã lìa tan

Trăng ơi trăng có còn chăng là
Sao ơi sao, sao mờ lệ nhớ

Saigon ơi ! ta mất người như người đã mất tên

như hàng cây lá đỏ trông tìm
Mắt trời trong cánh nhỏ chim hiền

Đã ngậm sầu ngang môi lắng im

Saigon ơi ! ta mất người như người đã mất tên
như mộ bia đá lạnh hương nguyền
Như trời sâu đã bỏ đất sầu .
Còn gì đâu ...
10-21-2010 01:03 PM
Find all posts by this user Quote this message in a reply
Post Reply 


Forum Jump:


User(s) browsing this thread: 1 Guest(s)