Post Reply 
Má ơi ! - Hoàng Duy Liệu
Author Message
Mây mùa Thu Offline
BH Member
***

Posts: 42
Joined: Sep 2011
Post: #1
Má ơi ! - Hoàng Duy Liệu
Hôm nay thằng Cu Lửa không đi tắm biễn sớm mà cũng chẳng ra ngồi ngoài đầu xóm cà phê cà pháo với bà con cô bác. Nó bỏ nguyên một ngày lòng vòng bên Má.


- Con kéo cái cục gạch bên trái ra, má dấu trong đó.
Má nó thều thào.


Cu Lửa trố mắt nhìn những tờ giấy bạc được cuộn tròn quấn bằng dây thung rớt ra từ trong lòng viên gạch rổng ruột.
- Nhiều quá Má ! Nó la lên
- Ừ, tiền mày cho má để dành đó. Con đếm qua bên phải 5 viên rồi đến xuống 4 viên rút ra coi có cái gì ở trỏng hông.


À , đây là chỗ bả để dành vàng. Giờ thì nó đã hiểu tại sao khi xây nhà mới má nó cứ nằng nặc bắt phải thiết kế cái phòng của bả theo kiểu có tường bằng gạch đỏ như mấy cái biệt thự cỗ ở Đà Lạt.



Tội nghiệp má thằng Cu Lửa, mấy tuần trước đang đi lang thang trên bải biễn gần nhà tự dưng ngã khụy xuống dập sống lưng bây giờ phải nằm đó mà rên. Ba bốn năm vể trước sau lần bị té đầu tiên nó có mua cho má cái xe đẩy giúp cho ngươì già đi lại an toàn nhưng má nó không dùng được. Hỏi ra thì :
- Ở đây đâu có lề đường mà đẩy con ?
- Ờ há !
Thấy có nó về bả mừng lắm, dù sao thì cũng có thể nhờ nó coi lại mấy cái hầm bí mật cất dấu của cải một đời chắt chiu. Nó đã già nên chắc không chôm của bả như này xưa ăn trộm hoa quả trên bàn thờ.
Kêu là thằng Cu nhưng nó cũng đã lớn tuổi rồi, sáu mươi đà quá đầu râu lang thang vài sợi bạc. Có điều khi nào về đây trong cái phòng này nó vẫn là thằng Cu của Má, cái thằng con ưa đi lang thang từ thuở mới chập chửng bước đi rồi ngủ quên trong một xó tối nào đó làm cho má phải bao lần khóc lóc vái van tìm kiếm lệ nhỏ quanh nhà. Nó vẫn còn ưa đi nhưng nó đã về và Má nó vẫn còn đây. Cho dù là nằm một chỗ ngắm đời qua song cửa sổ.


0o0


Đặt mấy viên gạch ngay ngắn về lại chỗ cũ Cu Lửa đến ngồi bên giường bóp chân cho Má. Hai cái chân cà khỏng cà khiu. Nó thấy tay mình run run . Má già theo từng sợi gân xanh.


Nhìn thấy mất tờ giấy cũ mèm ngã màu vàng ố ló ra từ dưới cái gối nó kéo ra xem. Trời ! Má còn giữ mấy cái này sao ? Những tờ giấy quảng cáo của mấy gánh cải lương được phát ra từ chiếc xe lam quảng cáo của rạp hát Biên Hùng kèm theo tiếng đánh thùng thùng vang khắp ngõ vọng về bên tai.
Đây rồi hình chị Thanh Nga, chị Út Bạch Lan luôn cả chị Bạch Tuyết lẫn anh Thành Được mang hia đội mảo lờ mờ hiện lên trên từng trang giấy cũ . Lại có thêm một tờ quảng cáo Đại nhạc hội có hình của chị Kim Loan và ông Tùng Lâm , anh Hùng Cường cùng chị Mai Lệ Huyền …những tài danh năm cũ thân thương, chỉ nghe qua cái tên là đã có cái niềm thương nhớ tháng năm ngày đó ngập tràn.
Lúc trước nó thường hay chọc ghẹo là má nó hà tiện cứ ưa cất giử đủ thứ mốc meo cũ xì nhưng giờ thìđã hiểu. Má không giử đồ cũ, má cố giữ niềm vui ngày cũ. Cái ngày có Má có Con.


Ngước mắt lên thấy má đã thấm thuốc đang chìm dần vào giấc ngủ Cu Lửa mang xấp giấy ra ngồi bên bàn vuốt nhẹ từng tờ như cố rờ vào quá khứ. Cái thời nắm vạt áo dài lon ton lúp xúp theo má đi coi cải lương .
Nói cho đúng ra thì má coi cải lương còn nó thì ngồi mút cà rem mà ngắm người ta đánh kiếm múa đao khóc rên ầm ỉ, tới đoạn nào máu đổ đầu rơi sợ quá ôm chầm lấy má nhưng mắt dẫn hí hí dòm. Có tiếng sụt sùi hỉ mủi hoà theo đôi lời the thé nguyền rủa của ai đó vang lên qua từng cảnh diễn trên sân khấu.


Nhà nó thuở xưa ở ngay phía sau rạp hát Biên Hùng trên con đường nhỏ chạy thẳng vô ga xe lữa trong tỉnh lỵ Biên Hòa, một tỉnh nhỏ an bình bên dòng sông Đồng Nai kề cận thủ đô Sài Gòn. Bà con trong tỉnh hầu như đều quen biết nhau qua những liên hệ gia đình hay làm ăn buôn bán. Mấy đứa con nít thời đó hể ra khỏi nhà là cứ phải khoanh tay cúi đầu chào hỏi cô dì chú bác thầy cô ...mệt bở hơi tai. Vậy mà lâu lâu cũng có cái màn bị bà già nào đó đến nhà mắng vốn:
- Cái thằng Cu Lửa nhà chị hôm qua gặp tui đi chợ nó chạy ngang cái vù hổng thèm chào tui một tiếng ...
Đâu phải là tui vô phép hổng có chào đâu, hôm đó tui tưởng là đã chào rồi hổi nảy vì bà nào cũng giống y chan bà nấy, áo bà ba trắng quần Mỹ A đen nón lá sùm sụp . Hơn nửa tui đang bị tụi xóm trên rượt chạy gần tuột quần mà Dì Năm.

Đi coi hát cải lương hay đại nhạc hội là một điều trọng đại chẳng những với má con nó mà còn là niềm vui chung của cả tỉnh thành ngày đó nhứt là mấy bà già như má. Nó nhớ hôm nào khi ngồi uống cà phê với một người đàn anh tên Lê Văn Đông ở San Jose ảnh còn kể cho nó nghe cái nổi khỗ phải ì ạch đạp xe đạp chở bà già đi coi hát trên đường Đấp Mới mà sợ gặp phải mấy đứa con gái trong trường. Quê thấy mẹ.
- Bây giờ anh có muốn chở Má đi coi cải lương nữa không ? Nó nheo mắt hỏi.
Anh Đông buồn buồn qua làn khói thuốc:
- Ngày mấy lần cũng được.
Hai anh em dường như muốn khóc.


Bắt đầu từ khi chiếc xe đò lòe loẹt xanh đỏ đủ màu vừa ngừng ngay phía sau rạp hát là lủ con nít trong xóm đã thập thò bu quanh chỉ chỏ, còn mấy chị cùng mấy bà má thì vừa ngồi lặt rau hay nhổ lông gà mà bình luận suy đoán đủ thứ hầm bà lằng.
- Kỳ này chắc họ diễn tuồng Lương Sơn Bá Chúc Anh Đài
- Con thích coi chị Thanh Nga đóng vai …
- Tao khoái Dũng Thanh Lâm đóng với Bạch Tuyết hơn Thành Được …
- Ông Hùng Cường đẹp trai hơn !


Mâý tên nhóc thì đua nhau mè nheo:
- Con đi nha Má
- Em đi với nha chị !
Đứa được hứa thì nhảy tưng tưng hí hởn chạy khoe lung tung, đứa bị nạt bắt ở nhà thì vùng vằng bỏ ra bụi chuối sau hè ngồi khóc tỉ tê than thân trách phận rằng thì là sao đời tui khỗ quá trời !… Tui muốn đi coi chị Thanh Nga...
Thằng Cu Lửa không bao giờ phải ra bụi chuối , nó vừa khóc vừa đấm thùm thụp sau lưng chị Gấm cho đến khi chị phải đi thay áo vì ngứa thì cũng là lúc má nó đầu hàng:
- Ừ thì đi. Mày đi lượm giấy quảng cáo đi .
Còn nổi mừng nào hơn nó dọt nhanh ra cửa xém đụng cô Như Ý ở xéo phía trước cửa đang cầm nón lá bước vô nhà:
- Chị Mười ơi ! Đi bỏ hụiiiii ....
Không hiểu sao chứ hồi xưa nó sợ cô Như Ý lắm mặc dù cổ hiền queo, lúc nào cũng ăn mặc chỉnh tề nhỏ nhẹ từng tiếng nói. Chắc tại cổ có cái nhà bự nhứt con đường lúc nào cũng đóng kín mấy cái cửa gỗ phía đàng trước sau cái sân rộng đầy cây trái. Tụi nhóc con ưa quậy phá đủ chỗ nhưng không bao giờ dám chui vô sân nhà đó. Có lẻ cái vẻ đàng hoàng trang nghiêm của căn nhà làm mấy thằng bé con thụt vòi. Má nói giờ cổ đã đi tu. Sao Má không đi tu chung cho có bạn ? Má nói:
- Má còn phải ở nhà trông chừng Ba mày.
Ừ há. Ba nó giờ gần chín chục đâm ra lẩn thẩn quên hết chuyện đời, mới hôm qua ổng hỏi nó mày ở bển có thường hay gặp thằng Cu Lửa con tao hay không ? Tao nhớ nó quá.
Dạo này sáng sáng ổng thường hay vô phòng Má ngó bà già bị trật xương nằm một chỗ mà hỏi:
- Sao bà chưa đi chợ ? Tui còn phải đi vô phi trường. Hình như hôm nay có đánh lớn ở đâu đó.
Cái kim đồng hồ của ổng đã dừng ngay lúc bảy mươi lăm. Những chuyện gì sau đó ổng không còn hay là không muốn biết tới nửa.


Đưa tay nhẹ khép cánh cửa Cu Lửa ôm xấy giấy quảng cáo cải lương leo lên xe honda rồ máy chạy ra ngoài phố. Nó muốn ra tiệm mượn máy vi tính làm cho má nó cái Power Point Presentation để bả có thể nằm coi mấy tấm giấy này trên ti vi thoải mái. Chơi đệm vô luôn cho bả mấy bài ca vọng cổ nữa, nó đắc ý rồ ga cái xe giựt nhổng đầu làm cho nó hết hồn xanh lè cái mặt xém kêu lên hai tiếng:
- Má ơi !


Hoàng Duy Liệu
( Vũng Tàu 2014 )
(This post was last modified: 05-05-2014 08:48 PM by Mây mùa Thu.)
05-05-2014 08:37 PM
Find all posts by this user Quote this message in a reply
Post Reply 


Forum Jump:


User(s) browsing this thread: 1 Guest(s)